Bài giảng Tiếng Việt Lớp 4 Sách Kết nối tri thức (Đọc) - Người thầy đầu tiên của bố tôi - Năm học 2023-2024 - Nguyễn Thị Hằng

pptx 29 trang Yến Phương 08/10/2025 70
Bạn đang xem tài liệu "Bài giảng Tiếng Việt Lớp 4 Sách Kết nối tri thức (Đọc) - Người thầy đầu tiên của bố tôi - Năm học 2023-2024 - Nguyễn Thị Hằng", để tải tài liệu gốc về máy hãy click vào nút Download ở trên.

File đính kèm:

  • pptxbai_giang_toan_lop_4_sach_ket_noi_tri_thuc_doc_nguoi_thay_da.pptx

Nội dung tài liệu: Bài giảng Tiếng Việt Lớp 4 Sách Kết nối tri thức (Đọc) - Người thầy đầu tiên của bố tôi - Năm học 2023-2024 - Nguyễn Thị Hằng

  1. Hộp may mắn (Được nhận 1 món quà)
  2. Đọc thuộc lòng bài: Trong lời mẹ hát
  3. Em hiểu thế nào về câu: Công cha, nghĩa mẹ, ơn thầy? Nhằm nhắc nhở mỗi chúng ta phải biết ơn ba người có công sinh thành, dưỡng dục đó là: Cha, mẹ và thầy cô.
  4. Mắt dõi Tay dò Tai nghe
  5. Hôm qua, bố rủ tôi đi tàu đến thăm người thầy đầu tiên của bố, thầy Cơ-rô-xét- ti, năm nay đã tám mươi tuổi. Xuống tàu, chúng tôi hỏi thăm đường đến nhà thầy, một ngôi nhà nhỏ cuối làng. Bố nhẹ nhàng gõ cửa. Ra mở cửa là một cụ già râu tóc đã bạc. – Con chào thầy ạ! – Bố vừa nói vừa bỏ mũ ra. – Chào anh. Xin lỗi, anh là... – Con là An-béc-tô, học trò cũ của thầy. Con đến thăm thầy ạ. – Thật hân hạnh quá! Nhưng... anh học với tôi hồi nào nhỉ? Bố nói tên lớp và ngày bố vào trường. Cụ cúi đầu suy nghĩ rồi bỗng ngẩng lên: – An-béc-tô Bốt-ti-ni? – Đúng ạ! – Bố đưa cả hai tay về phía cụ. Cụ bước tới ôm hôn bố và nói: – Xin mời vào nhà.
  6. Chúng tôi vào nhà và ngồi xuống ghế yên lặng. Cụ nhìn bố tôi một lần nữa rồi nói to: – An-béc-tô, tôi nhớ chứ! Lớp Một anh ngồi bên trái cạnh cửa sổ. Hồi đó, anh rất hiếu động. Đến lớp Hai, anh bị ốm phải nghỉ một tuần, phải không nào? Anh còn nhớ đến người thầy giáo già của mình, thật quý hoá... Cụ trò chuyện cùng bố tôi như chưa hề xa cách. Bỗng cụ đứng dậy: – Tôi dành cho anh một bất ngờ đây. Nói rồi cụ lục tìm trên giá sách, rút ra một tờ giấy đã ngả vàng đưa cho bố. Bố nhận ra bài chính tả của mình, nét chữ to cồ cộ. Bố vừa đọc vừa mỉm cười. Rồi bố cúi xuống hôn vào trang giấy, mắt rung rưng – Thưa thầy kính yêu, con xin cảm ơn thầy! – Bố đưa tay lên gạt nước mắt rồi ôm lấy người thầy của mình.
  7. Đoạn 1: từ đầu đến xin mời vào nhà Hôm qua, bố rủ tôi đi tàu đến thăm người thầy đầu tiên của bố, thầy Cơ-rô-xét-ti, năm nay đã tám mươi tuổi. Xuống tàu, chúng tôi hỏi thăm đường đến nhà thầy, một ngôi nhà nhỏ cuối làng. Bố nhẹ nhàng gõ cửa. Ra mở cửa là một cụ già râu tóc đã bạc. – Con chào thầy ạ! – Bố vừa nói vừa bỏ mũ ra. – Chào anh. Xin lỗi, anh là... – Con là An-béc-tô, học trò cũ của thầy. Con đến thăm thầy ạ. – Thật hân hạnh quá! Nhưng... anh học với tôi hồi nào nhỉ? Bố nói tên lớp và ngày bố vào trường. Cụ cúi đầu suy nghĩ rồi bỗng ngẩng lên: – An-béc-tô Bốt-ti-ni? – Đúng ạ! – Bố đưa cả hai tay về phía cụ. Cụ bước tới ôm hôn bố và nói: – Xin mời vào nhà.
  8. Đoạn 2: đoạn còn lại. Một tuần rồi một tháng trôi qua, chậu đất vẫn im lìm, không có cây nào mọc lên cả. Có lẽ hạt táo chỉ nảy mầm Chúng tôi vào nhà và ngồi xuống ghế yên lặng. Cụ nhìn bố tôi một lần nữa rồi nói to: – An-béc-tô, tôi nhớ chứ! Lớp Một anh ngồi bên trái cạnh cửa sổ. Hồi đó, anh rất hiếu động. Đến lớp Hai, anh bị ốm phải nghỉ một tuần, phải không nào? Anh còn nhớ đến người thầy giáo già của mình, thật quý hoá... Cụ trò chuyện cùng bố tôi như chưa hề xa cách. Bỗng cụ đứng dậy: – Tôi dành cho anh một bất ngờ đây. Nói rồi cụ lục tìm trên giá sách, rút ra một tờ giấy đã ngả vàng đưa cho bố. Bố nhận ra bài chính tả của mình, nét chữ to cồ cộ. Bố vừa đọc vừa mỉm cười. Rồi bố cúi xuống hôn vào trang giấy, mắt rung rưng – Thưa thầy kính yêu, con xin cảm ơn thầy! – Bố đưa tay lên gạt nước mắt rồi ôm lấy người thầy của mình.
  9. Cơ-rô-xét-ti An-béc-tô Bốt-ti-ni
  10. Hôm qua,/ bố rủ tôi đi tàu/ đến thăm người thầy đầu tiên của bố,/ thầy Cơ- rô-xét–ti,/ năm nay đã tám mươi tuổi.//
  11. Yêu cầu - Phân công đọc theo đoạn - Tất cả thành viên đều đọc - Giải nghĩa từ cùng nhau
  12. LUYỆN ĐỌC TRƯỚC LỚP Tiêu chí đánh giá 1 Đọc đúng 2 Đọc to, rõ 3 Ngắt nghỉ đúng chỗ
  13. 1 Hành động bỏ mũ khi chào thầy giáo cũ của bố bạn nhỏ nói lên điều gì? Hành động bỏ mũ khi chào thầy giáo cũ của bố bạn nhỏ cho thấy bố bạn rất kính trọng thầy giáo cũ của mình.
  14. 2 Những cử chỉ, lời nói, việc làm nào của thầy giáo già làm cho bố bạn nhỏ xúc động? • Cử chỉ: ôm hôn bố bạn nhỏ, trò chuyện như chưa hề xa cách • Lời nói: An-béc-tô Bốt- ti-ni? An-béc-tô, tôi nhớ chứ! Lớp Một, anh ngồi... Những lời nói này cho thấy thầy rất nhớ các học trò của mình. • Việc làm: giữ lại bài chính tả của bố bạn nhỏ, đưa cho bố bạn nhỏ tờ giấy đã ngả vàng như một niềm vui bất ngờ.
  15. 3 Vì sao bố bạn nhỏ rưng rưng nước mắt khi nhận lại bài chính tả cũ của mình? Bố bạn nhỏ lại rưng rưng nước mắt khi nhận lại bài chính tả cũ của mình cho thấy bố rất xúc động. Vì bài chính tả với nét chữ to cồ cộ của bố hồi nhỏ làm bố nhớ lại những kỉ niệm thời thơ ấu. Tờ giấy đã ố vàng cho thấy người thầy giáo đã giữ nó lâu như một kỉ vật về học trò, cho thấy thầy vô cùng yêu thương và trân trọng kỉ niệm với các học trò của mình.